Một hôm Đức Sơn đang làm việc trong vườn chùa, thấy một ông tăng đang đi đến ở đầu đường, sư liền đóng cổng chùa lại.
Fugai: Tham vấn đã xong.
Ông tăng gõ cổng.
Fugai: Hành động trễ nãi.
Đức Sơn hỏi, “Ai đấy?”
Fugai: Một quái vật!
Ông tăng đáp, “Sư tử con.”
Fugai: Sư tử con lọt vào hang cáo.
Đức Sơn mở cổng.
Fugai: Ông ta đưa đầu vào miệng sư tử.
Ông tăng lễ bái thầy.
Fugai: Bộ lông chẳng giống sư tử.
Đức Sơn nhảy lên lưng ông tăng làm như cưỡi lên một con sư tử nhỏ, ghì nó xuống và nói, “Súc sinh! Ngươi từ đâu đến?”
Fugai: Đó là cách nuôi sư tử con.
Genro: Ban đầu tôi nghĩ ông ta là sư tử con thật, nhưng bây giờ tôi thấy sức ông ta không bằng một con cáo. Ông ta phải nhảy lên Đức Sơn ngay lúc cổng vừa mở, ghì sư xuống hết cơ cứu vãn.
Fugai: Đồ súc sanh.
Như Huyễn: Kangetsu nói đó là một cảnh hay. Nên hạ màn để kết thúc. Tôi đồng ý với Kangetsu. Genro giống như một lão nhà quê vô vị, ồn ào mà chẳng được tích sự gì. Gió nhẹ giữa mùa hè thổi vào phòng, Kangetsu và tôi cùng nhau làm việc. Tại sao chúng tôi không hỏi gió nhẹ? Nó là cái gì? Nó từ đâu đến? Chỉ chào đón nó, không gọi nó là ác quỉ hay thiên thần.
Genro:
Tự gọi mình sư tử,
đến viếng kẻ thuần thú.
[Fugai: Đang rống như sư tử.]
Tiếng gầm bể tự viện.
[Tiếng vang từ lũng đồi]
Sư tử thành chú lừa,
[Nên học cách nhào lộn.]
Bại trước khi đá được.
[Sau sấm, không có mưa.]